Điêu đứng vì chồng mê cờ bạc
VOV.VN -Chồng tôi vẫn không thôi chơi bời, nợ nần, còn tôi và bố mẹ chồng không biết bao nhiêu lần phải đứng ra trả nợ.
Tôi năm nay 33 tuổi, đã li hôn được gần 2 năm, có 1 con trai 7 tuổi. Sau khi ly hôn, tôi nuôi con. Nói chung cuộc sống của tôi cũng khá vất vả vì phải nuôi con 1 mình. Nhưng tôi vẫn cố gắng để chăm sóc và bù đắp cho con được tốt nhất. Bây giờ tôi đang phải suy nghĩ và quyết định về tương lai, về cuộc sống của 2 mẹ con và về hạnh phúc của mình.
Ảnh minh họa. |
Trước đây tôi và chồng tôi yêu nhau 5 năm rồi mới kết hôn. Khi ấy ấy tôi 25, còn chồng tôi 26 tuổi. Tôi làm văn phòng ở 1 cơ quan, công việc khá ổn định. Còn chồng tôi kinh doanh tự do.
Kết hôn được 1 thời gian thì tôi có bầu. Gia đình 2 bên vô cùng sung sướng, nhất là khi biết tôi sắp sinh được con trai. Nhưng cũng kể từ đó, việc làm ăn của chồng bắt đầu xuống dốc, thua lỗ liên tục. Anh cầm món tiền vay ngân hàng còn lại đi đâu, làm gì không ai biết, rồi lại còn giao du với đám bạn xấu.
Cả gia đình 2 bên đã khuyên can chồng tôi rất nhiều. Tôi cũng tỷ tê, nhỏ to có, nặng lời cũng có, để mong chồng tôi từ bỏ đám bạn xấu và tu chí làm lại từ đầu. Thế nhưng chẳng có hiệu quả gì.
Nhiều lần bọn xã hội đen đến nhà đòi nợ, chửi bới ầm ĩ khiến bố mẹ chồng tôi và mẹ con tôi rất sợ. Bố mẹ chồng tôi là công chức nhà nước, sống hiền lành tử tế, có văn hóa, nhưng cũng chẳng có nhiều tiền. Thế nên ông bà đã phải vay mượn khắp nơi và bán đất để trả nợ cho con trai.
Tôi đi làm xa nhà, thu nhập đủ chi tiêu trong gia đình nhưng vì chồng phá như thế nên không để ra được đồng nào. Cái xe máy cũ mà bố mẹ cho tôi khi đi lấy chồng cũng vài lần bị anh mang đi cầm đồ.
Có lần bọn đòi nợ đến nhà gây sự như mọi khi, mẹ chồng bảo tôi đưa tiền để trả hộ chồng nhưng tôi không có đồng nào cả. Mẹ chồng tôi đã bảo tôi đi vay cho bà và còn nói rõ là khi nào có thì bà sẽ trả. 2 lần bà bảo tôi đứng lên vay tổng cộng gần 100 triệu đồng.
Cứ như thế, chồng tôi vẫn không thôi chơi bời, nợ nần, còn tôi và bố mẹ chồng không biết bao nhiêu lần phải đứng ra trả nợ. Tôi tính nóng, hay nói thẳng nên vợ chồng cũng căng thẳng, hay xô xát. Bố mẹ chồng chứng kiến cảnh đó và nhất mực bảo vệ tôi.
Nhưng vì tôi không thể cứ nai lưng đi làm để trả nợ cho chồng, rồi vì tự ái và một phần sự thúc giục của bố mẹ tôi khi chứng kiến con gái vất vả vì chồng, tôi đã quyết định làm đơn li dị đơn phương. Cuối cùng cuộc hôn nhân của tôi kết thúc.
Tôi chỉ có 2 tay trắng và đưa đứa con trai về ở nhờ nhà ngoại. Tuy đã li hôn nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn cho con qua lại bên nội. Ông bà nội vẫn yêu quý mẹ con tôi. Bây giờ ông bà đã có tiền, ông bà nói rằng nếu vợ chồng tôi lại về ở với nhau là tốt nhất, để con cái không phải chịu cảnh cha mẹ ly tán.
Còn nếu không thì trừ khi tôi đi bước nữa, nếu tôi vẫn ở vậy nuôi con thì ông bà sẽ cho cháu 1 căn nhà nhỏ để 2 mẹ con ở. Tôi chưa đồng ý với bất kỳ phương án nào của ông bà nội và vẫn đang suy nghĩ rất nhiều. Tôi tâm sự với một số người bạn, có người khuyên tôi đòi lại số tiền tôi đã đứng lên vay hộ ông bà trước đây để trả nợ.
Số tiền cũng không phải là nhỏ, dù sao trước đây bà cũng đã nói là khi nào có tiền thì sẽ trả. Nếu lấy lại số tiền đó thì tôi còn có chút tiền để lo cho con. Tôi đã nói chuyện với bố chồng nhưng ông bảo là không hề biết chuyện trước đây mẹ chồng nhờ tôi đứng ra vay tiền trả nợ.
Đi quá giới hạn, tôi vô cùng hối hận với người yêu cũ
Tôi không muốn làm căng quá về chuyện tiền bạc nên chẳng nói thêm gì nữa. Một số người khuyên tôi cứ lấy nhà cho con, còn sau đó tính sau. Thực ra mẹ con tôi cũng khó khăn và bất tiện khi ở nhờ nhà ngoại. Nhưng tôi cũng chưa muốn nhận nhà của ông bà nội cháu.
Tôi đã suy nghĩ về việc có nên quay lại với bố cháu không? Vì anh ấy tâm tính có thay đổi, không còn kết giao với đám bạn xấu và không còn chơi bời nữa, nhưng vẫn chưa có việc làm ổn định. Xét lại chuyện ly hôn của vợ chồng tôi trước đây thì tôi thấy mình có phần hơi vội vàng và cũng bị tác động khá nhiều từ bên ngoài. Giờ tôi đang phân vân không biết nên quyết định thế nào cho đúng?./.